Total Pageviews

Saturday, February 2, 2013

Cây đời mãi xanh tươi







Thưa thầy kính yêu,
Khi tôi chết, tôi có thực sự chết không? Tôi muốn thực sự được thuyết phục rằng cái chết là giấc ngủ vĩnh hằng.

 Trả lời  

   Cái chết là ảo tưởng lớn nhất. Nó chưa bao giờ xảy ra cả, nó không thể xảy ra được . Ảo tưởng là vì cái chết chỉ là sự cắt rời giữa thân thể và linh hồn
   Thân thể không thể chết được bởi vì nó thuộc vào thế giới vật chất. Làm sao một vật chất có thể chết được? Thân thể quay trở về với vật chất, với đất
   Linh hồn không thể chết được bởi vì nó thuộc vào thế giới của vĩnh hằng, nó là bản thân cuộc sống. Làm sao cuộc sống có thể chết được?  khi linh hồn từ bỏ thân thể, nếu nó vẫn còn ham muốn, khao khát  thì nó bắt đầu tìm kiếm bụng mẹ khác, cơ hội khác . Hay nếu linh hồn được kết thúc với mọi ham muốn, với tất cả khao khát, thế thì nó đi vào trong tâm thức vĩnh hằng.
   Đi vào trong tâm thức vĩnh hằng là hiện tượng rất nghịch lí: người ta không có vậy mà người ta lại có. Giọt sương tuột vào đại dương thì không còn nữa, theo một nghĩa nào đó - như một giọt sương thì nó không còn nữa; biên giới làm cho nó thành giọt sương đã biến mất. Nhưng theo nghĩa khác nó còn nhiều hơn là nó đã từng là: nó đã trở thành chính đại dương, biên giới của nó đã mở rộng thành vô hạn, biên giới của nó đã bùng nổ thành vô biên giới.


    Các nhà thơ đã từng nói với bạn hàng thế kỉ: cái chết là giấc ngủ vĩnh hằng - đừng sợ. Bản thân họ không biết, họ cao hứng nói nhăng nói cuội để an ủi bạn thôi.
    Nhưng sự khác biệt giữa cái chết thực và cái chết vĩnh hằng có thể là gì? Bạn đã bao giờ nghĩ về điều đó chưa?
   Nếu giấc ngủ là vĩnh hằng thì nó là cái chết. Nếu nó không bao giờ bị phá vỡ thì sự khác biệt ở đâu? Cái xác và người ngủ vĩnh hằng đích xác là một. Nếu giấc ngủ sẽ là mãi mãi và mãi mai, nó là cái chết.
    Người nguyên thuỷ ở gần với chân lí hơn nhiều: họ nói rằng giấc ngủ là cái chết nhỏ. Họ đúng đấy, bởi vì trong vài giờ bạn trở nên hoàn toàn quên lãng thế giới, người khác, bản thân mình, thân thể mình. Bạn trở nên hoàn toàn bị ngắt ra trong vài giờ, thế rồi bạn được nối lại. Nó là cái chết nhỏ. Giấc ngủ là cái chết nhỏ

  Nhưng cái chết không phải là giấc ngủ vĩnh hằng; nếu vậy nó là gì ?
    Nếu bạn đơn giản muốn an ủi bản thân mình rằng, "Mình sẽ là việc ngủ vĩnh hằng trong cái chết," điều đó là chuyện khác. Nhưng chân lí lại không an ủi bạn; chân lí là như nó đang đó. Chân lí là ở chỗ cái chết có hai khả năng.
    Nếu bạn chết đi với sự khao khát, ham muốn, thế thì nó đem bạn quay lại trong thân thể khác để làm mọi thứ; thu nhận, đi lại, đạt tới, đi tới trở thành cái này, trở thành cái nọ, giầu hơn, nổi tiếng hơn, thành công hơn. , cho nên nếu một người chết đi với ham muốn sâu, sâu sắc để trở thành cái gì đó thì người đó sẽ được sinh ra lần nữa trong thân thể khác. ( đầu thai )
   Nhưng nếu bạn đã hiểu ra cái vô tích sự của ham muốn, cái ngu xuẩn hoàn toàn của ham muốn, nếu bạn đã thấy điều đó thấu suốt tức là bạn đã đạt tới trạng thái samadhi vô chủng tử,  tuyệt đối thức tỉnh. Dần dần, từ từ linh hồn tách rời khỏi cái nhà tù thân thể bay vào trong đại dương cuộc sống,  thức tỉnh vĩnh hằng. 


 
     Bạn hỏi tôi, "Khi tôi chết, tôi có thực chết không?"
     . Hãy bắt đầu bình thản. quan sát thân thể bạn, quan sát tâm trí bạn; một người ngồi trên bờ sông và quan sát dòng sông chảy qua. , hãy quan sát nó. Hãy là người chứng kiến . Và khi việc chứng kiến phát triển và trở nên được tích hợp, bạn sẽ có khả năng thấy thân thể bạn biến mất và thấy bản thân mình như một thực thể vô ngã, thế thì không có cái chết cho bạn
.   Chúng ta có thể nói điều đó theo cách khác: chính bản ngã tạo ra ảo tưởng về cái chết. Và bản thân bản ngã là giả, do đó cái chết nữa cũng là giả. Chúng ta níu bám lấy cái giả ... Thế thì thật là ngu xuẩn bạn bạn nhỉ ?


   Tôi biết thế nào bạn cũng hỏi tôi, "Tôi muốn thực sự được thuyết phục rằng cái chết là giấc ngủ vĩnh hằng.
"   Thật ra tôi chẳng giúp gì được mấy đâu, bởi vì thuyết phục nghĩa làm im lặng hoài nghi của bạn, đè nén hoài nghi của bạn.  Nhưng hoài nghi  sẽ quay lại, chẳng chóng thì chầy, bởi vì chúng đã không biến mất - hoài nghi dai dẳng như dòng nước ngầm. . Một người càng đầy hoài nghi thì càng ương ngạnh hơn, bởi vì  hoài nghi đó là đau đớn.
    Hoài nghi là bệnh tật  Chúng sẽ bùng phát như núi lửa; chúng sẽ báo thù. Bởi vì bạn đã kìm nén chúng nên chúng đã thu thập quá nhiều năng lượng. Một ngày nào đó, vào khoảnh khắc yếu đuối nào đó, khi bạn mất cảnh giác, chúng sẽ báo thù. Cái gọi là thánh nhân của bạn tất cả đều đang chịu đựng hoài nghi lớn.
    Không, tôi không thể cho bạn sự thuyết phục nào; tôi không tin vào thuyết phục.
   Nhưng tôi có thể mời bạn tới cùng tôi. Tôi chỉ có thể giúp bạn thấy, tôi có thể giúp bạn nhận ra, tôi có thể đưa bạn, dần dần, tới đỉnh cao nhất kinh nghiệm của một sự biến đổi thực sự và  lúc đó hoài nghi không bao giờ có thể quay lại hành hạ bạn được nữa.
   Và khi bạn đã biết rồi, bạn sẽ ngạc nhiên rằng tất cả các nhà thơ đã từng bảo bạn rằng cái chết là giấc ngủ vĩnh hằng, đều đã nói dối bạn - lời dối trá an ủi, lời dối trá đẹp đẽ, lời dối trá giúp đỡ, nhưng dối trá vẫn cứ là dối trá thôi, và sự giúp đỡ chỉ có thể là tạm thời.
    Nhưng đấy không phải là cách sống thông minh
.  Tôi muốn thực sự giải quyết các vấn đề của bạn. Tôi đã giải quyết được vấn đề của mình rồi, . Và việc cảm đó, việc nếm trải đó, sẽ trở thành lực tác động lên bạn.

   Điều đó không phải là thuyết phục, điều đó điều đó tạo ra tin cậy. Và một khi tin cậy được tạo ra thì cuộc hành trình đã bắt đầu. Tôi biết,  bạn cần sự giúp đỡ lớn lao. Tôi đã nhìn vào trong mắt bạn chúng trông rất buồn. Bạn phải đang mang nỗi khổ lớn bên trong mình. 
   Nhưng hãy nhớ, toàn thể cách tiếp cận của tôi là cách tiếp cận của kinh nghiệm tồn tại. Tôi không muốn bạn tin tôi .Đúng vậy.  Tôi chỉ muốn bạn kinh nghiệm theo cách riêng của mình. Tôi không muốn thuyết phục bạn.



    Điều tôi đang nói là kinh nghiệm của tôi: không có cái chết. Tôi không nói với bạn, "Hãy tin rằng không có cái chết." Tôi chỉ đơn giản diễn đạt, chia sẻ kinh nghiệm của tôi rằng không có cái chết. Đó là thách thức! Nó không phải là nỗ lực để thuyết phục bạn, nó là thách thức để đi và thám hiểm.

Bạn được đón chào. Hãy nghĩ về tôi như nhà bạn vậy!

Trích từ "Dhammapada:

0

Add a comment

No comments:

Post a Comment